Sa Vào Lưới Tình :Cưng Chiều Không Lối Thoát

Chương 23

/501


 

 Mãi một lúc sau mới phát hiện bản thân đang bị người một người từ phía sau ôm thật chặt đem cô bao chọn ở trong lòng, có điều cô cũng không quá bất ngờ, ngoài tên họ Tiền ra thì còn ai vào đây.

 

 Cái chỗ bệnh viện này, là phòng bệnh.

 

 “Anh làm thế nào lại chạy đến trên giường của tôi rồi?”

 

 Cô cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của anh, nhưng mà tay anh ôm cô thặt chặt không có cách nào cử dộng chứ đừng nói đến thoát ra, “Cái gì mà của cô, ngay cả cô cũng là của lão tử.”

 

 Nguyên Tố không ngốc, tự nhiên là biết anh ta là cái giống loài quý hiếm gì.

 

 Muốn lý luận với anh ta? Thuần túy là tự mình chuốc khổ, Tiền nhị thiếu luôn luôn đúng.

 

 “Anh… Anh làm gì đấy?”

 

 “Cô gái, có phải cô đang rất muốn tôi sẽ làm gì cô đúng không?” Tiền Ngạo xấu xa cười một tiếng, cúi người hướng về phía tai cô thổi một hơi, trực tiếp lật người đè cô ở dưới thân, âu yếm đặt những nụ hôn lên chiếc cổ trắng ngần của cô.

 

 Cùng cô ở cùng một chỗ, anh cảm thấy mình có sự thay đổi, không giống bản thân mình nữa, chỉ muốn hú lên, đè cô xuống ăn sạch như mấy con sói đói, nhưng mà, vết thương trên người cô… Nghĩ đến đây, anh chỉ muốn tát cho mình mấy cái thật mạnh.

 

 Đệt, mình đúng là ngu ngốc mà, làm sao lại có thể dùng một lần liền hỏng một lần vậy?

 

 Anh lật người cô lại đối diện với bản thân mình, chỉ thấy cơ thể cô đang run rẩy, nhưng cũng không phản kháng với anh như mọi khi, cả người cuộn lại cong như con tôm, rõ ràng là đang rất sợ hãi nhưng lại cứ thích giả vờ mạnh mẽ.

 

 “Em ngày hôm nay sao dịu ngoan vậy, không phản kháng như mọi khi nữa à?” Anh cười xấu xa kề sát bên tai cô.

 

 Hơi thở của anh ta cứ như có như không thổi vào tai của cô.

 

 Trong não Nguyên Tố có chút vựng, cơ thể không khống chế được lúc nóng lúc lạnh, cảm thấy bản thân không còn chịu sự khống chế của mình nữa, sợ hãi, hoảng loạn, tay chân như thừa thãi không biết đặt vào đâụ

 

 “Giúp tôi ”

 

 Anh đột nhiên thì thầm, tay nắm lấy tay nhỏ của cô, ghé vào một bên tai của cô cười mờ ám.

 

 “Bằng lòng chứ?”

 

 Trong bóng tối, Nguyên Tố biết mặt mình chắc phải đỏ đến tận mang tai rồi, hai má nóng phừng phừng như quả trứng luộc rồi. Vừa muốn mở miệng mắng anh, nhưng sau một hồi cân nhắc kỹ càng, cô hiên tại đã bị anh thuần túy ôm ba ngày nay rồi, cho nên anh muốn làm việc gì đó, chỉ là muốn thực hiện quyền lợi của anh ta thôi mà.

 

 May quá, đèn không có bật….

 

 Có thể bỏ qua vẻ mặt khó coi và tủi nhục của cô lúc này.

 

 Tiền Ngạo cười nhẹ, “Bị dọa rồi à?”

 

 Nguyên Tố không nói, chỉ là nhẹ “hừ” một tiếng, trong đêm yên tĩnh nghe vào trong tai mười phần dễ nghe.

 

 Muốn cười nhưng lại không được cười, Tiền Ngạo cảm thấy việc trêu chọc cô thật là quá thú vị rồi. Nhỏ tiếng thì thầm vào tai cô.

 

 “Hoặc là……, hoặc là……tự mình lựa chọn ”

 

 “Vô sỉ ” Nguyên Tố nghe tiếng cười xấu xa của anh, tóc dựng ngược, nhấc chân ý định đá, nhưng anh lại nắm được chân cô giữ chặt trong tay chế trụ, đầu ngón tay khe khẽ gãi vào chân cô.

 

 “A…”

 

 Không thể kiềm chế phản ứng theo bản năng, Nguyên Tố nhịn lại nhịn, cuối cùng lại bật ra một tiếng cười so với khóc còn khó coi hơn. Tiền Ngạo đột nhiên bật đèn, dưới ánh đèn mờ ảo, khuôn mặt cô trở nên rõ ràng… Khuôn mặt đỏ hây hây, đôi mắt nhắm chặt, hàng mi dài cong vút khẽ lay động, càng ngày càng trở nên quyến rũ dộng lòng người.

 

 “Cô, mở mắt ra ”

 

 Đợi mãi vẫn không thấy cô mở mắt, anh khó chịu, tay lớn nắm lấy tóc cô kéo ngược lại, ôm đầu cô hôn lên môi cô một cách thô bạo.

 

 Cướp đoạt, thỏa hiệp, tấn công, nhượng bộ, dây dưa…

 

 


/501

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status