“Giảm cân à? Nhìn gầy giống như con mèo hen rồi.”
Tiền Ngạo quan sát cô gái đang mang vẻ mặt phòng bị cực độ đối với anh, rất là nghi ngờ, không biết được IQ của cô có đến được 80 hay không, có năng lực phân biệt đâu là đúng đâu là sai không nữa, phút chốc lại nhìn chỗ nào đó trên người cô, lắc đầu một cái, buột miệng nói.
“Ngực to não phẳng ”
Tùy tiện gọi vài món ăn, rồi lại miên man suy nghĩ, ngẫm lại liền quay ra khâm phục cô
Bởi vì cô có khả năng luôn luôn làm cho anh tức giận.
Nguyên Tố không có nghe rõ anh ta nói điều gì, nhưng mà nhìn cái vẻ mặt của anh ta liền biết chẳng phải nói điều gì tốt đẹp rồi, cụp mắt, không cần tiếp tục để ý anh ta làm gì nữa.
Đột nhiên một tràng tiếng hét chói tai kèm theo tiếng chửi rủa xuất hiện phía sau lưng…
“Cô đi kiểu gì thế hả? Cô làm bẩn hết quần áo của bổn tiểu thư cô có đền nổi hay không?”
Nguyên Tố sửng sốt, quay lại quan sát lại nhìn thấy ở dưới mặt đất là một đống hổ lốn lộn xộn, thì ra là cô bé phục vụ mang đồ ăn lên vô tình đụng trúng người, thức ăn đều bị đổ đầy đất, cô bé phục vụ liên tục cúi người xin lỗi, lo lắng, sợ hãi như sắp khóc, “Tôi xin lỗi, nhưng rõ ràng là cô va vào tôi….”
Đối với sự thấp kém của cô, cô gái quay lưng, kiêu ngạo hống hách đẩy thân hình đơn bạc của của cô bé phục vụ một cách ngạo mạn, trong miệng không ngừng tuôn ra những câu miệt thị, nói một tràng dài khiến cho cô bé sợ hãi không ngừng lùi về phía sau đụng vào chiếc ghế, ngã xuống đất không dậy nổi, cô chỉ biết chống tay trên nền đất ô ô khóc, vô cùng đáng thương.
“Thời đại toàn phú nhị đại” Quả nhiên ở bên ngoài toàn là ỷ thế dọa người.
Cố ý hay vô tình lườm người đàn ông ngồi đối diện một cái, trên mặt anh ta không có một chút động tĩnh gì cả, giống như anh ta đã quá quen với việc này rồi, liên tưởng đến việc mà mình gặp phải, Nguyên Tố cảm thấy tim mình bắt đầu quặn thắt đau đớn, vì cô bé kia, cũng có thể vì chính bản thân mình, chính vì vậy cô lại cảm thấy tức giận thêm vài phần.
Tay nắm chặt thành nắm đấm, trong đầu không kịp suy nghĩ điều gì, lập tức đứng dậy đi đến chỗ cô bé kia, cẩn thận đỡ cô bé dậy.
“Cô là ai thế hả? Ai cho cô xía vào chuyện của người khác?”
Hách Gia Dịch lớn lên vô cùng xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, dáng người cao ráo thanh thoát, nhưng trên khuôn mặt của ả ta lại biểu hiện ra sắc thái tàn nhẫn, chanh chua, tự cho mình là đúng, không coi ai ra gì. Làm ảnh hưởng xấu đến mỹ cảm.
“Tôi là ai, điều đó không quan trọng, quan trọng là cô dựa vào đâu mà đi bắt nạt người khác? Người ta đã xin lỗi với cô rồi, cô còn muốn như thế nào nữa?”
“Cô có biết mình đang nói chuyện với ai không? Nhìn cái bộ dạng nghèo kiết hủ lậu này, có biết bộ quần áo này của tôi đáng giá bao nhiêu không?”
Hách Gia Dịch hoàn toàn không thèm đặt Nguyên Tố ở trong mắt, chanh chua cười nhạo người con gái ăn mặc bình thường ở trước mắt này, chờ đến khi nhìn rõ thì trong lòng có chút ghen ghét đố kị nhan sắc của cô gái trước mặt này.
Nguyên Tố cũng không muốn cùng với loại người này dây dưa, chỉ là đỡ cô bé bên cạnh mình ngồi xuống, nhìn cũng không thèm nhìn sắc mặt đã chuyển thành xanh tím của người phụ nữ này.
1 Bohemian là phong cách của những cô nàng du mục bay bổng, là tuyên ngôn của tự do và tinh thần phóng khoáng. Phong cách thời trang Bohemian đặc trưng với những chiếc váy rộng quét đất, váy họa tiết thêu hoa, tóc xoăn dài buông thả và vòng hoa đội đầụ Bohomian đem đến vẻ cổ điển, quyến rũ và lãng mạn. Nhưng kiểu trang phục này cũng khá rườm rà và khó kết hợp.
2 Địa đầu xà 地头蛇 Bọn rắn độc; bọn côn đồ; cường hào ác bá; tay anh chị; đầu sỏ chỉ bọn ức hiếp nhân dân ở địa phương thời xưa
3 Ngậm thìa vàng 含了金匙 Thường để chỉ những người sinh ra trong gia đình giàu có và có cuộc sống viên mãn.
4 Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo 无事献殷勤, 非奸即盗 Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp
11
Hách Gia Dịch dù sao cũng là một người bị người nhà chiều hư từ nhỏ đến lớn, làm sao chịu được cảnh Nguyên Tố dám ngang nhiên phớt lờ cô như vậy, cô lập tức duỗi tay ra mạnh bạo kéo cô bé phục vụ lên, muốn cho Nguyên Tố một đòn cảnh cáo ra oai phủ đầụ Nhưng Nguyên Tố trong hai ngày đã phải chịu đánh không ít, cho nên cô đã luyện được phản xạ vô cũng nhuần nhuyễn, kéo cô cô bé ra phía sau mình, thuận tiện lấy lên cốc nước trên bàn, không nói một lời hắt thẳng về phía mặt của Hách Gia Dịch.
Hách Gia Dịch vô cùng tức giận, đối với ả ta mà nói, đây là một việc vô cùng nhục nhã, lập tức vặn ngược tay của Nguyên Tố có ý đồ muốn đánh.
“Mẹ kiếp, dừng tay cho lão tử ”
Tiền Ngạo vẫn luôn ôm thái độ xem kịch vui rốt cuộc không nhịn được nữa đành phải tham dự, vốn dĩ chuyện đàn bà tranh chấp, anh ta một nam tử hán không tiện nhúng tay, nhưng mà nhìn người con gái này phải chịu uất ức, tim có chút trướng khó chịụ
Lão tử bỏ tiền ra mua về, dựa vào cái gì mà dám bắt nạt người của ta, đánh chó phải nhìn mặt chủ.
/501
|