Sa Vào Lưới Tình :Cưng Chiều Không Lối Thoát

Chương 10

/501


 

 Có lẽ bị sương mù trong suối nước nóng ảnh hưởng, nên mắt cô hơi ngân ngấn nước tựa như tiên nữ, khiến người ta không khỏi muốn khám phá thêm, người đàn ông thích thú tiến lại gần cô.

 

 “Tiểu thư xinh đẹp, tôi họ Hách, tên Tịnh. Có thể nói cho tôi biết quý danh của cô được không?”

 

 “Thực xin lỗi, không thể.”

 

 Mặc dù cô rất ghét cách tiếp cận trò chuyện của người này, nhưng không kìm được mà nhếch miệng khi nghe anh ta nói về họ tên của mình. Họ Hách tên Tịnh, thật “rẻ tiền”, cái tên này đã đạt chất lượng quốc tế.

 

 Cô vô tình liếc nhìn về phía đối diện, thấy Tiền Ngạo đang thưởng thức vẻ đẹp của các mỹ nữ phục vụ cười cười, mà không thèm đếm xỉa gì tới cô. Ngón áp út trái của anh ta đang gõ nhẹ vào mép ly rượu, và khi cô bắt gặp ánh mắt của anh thì nụ cười ấy càng rõ nét hơn. Có chút khinh bỉ, có khinh thường và có cả gian ác.

 

 

Nguyên Tố khẽ nhíu mày, mặc dù cô đã nhận lấy 30 vạn, nhưng không có nghĩa là cô phải chào hỏi tất cả bạn bè của anh.

 

 Bị ngó lơ nhưng Hách Tịnh cũng không hề tức giận. Anh ta đẩy kính như thường lệ, mỉm cười, nhún vai, khoác lên mình vẻ đẹp trai mà ngồi xuống bên cạnh Nguyên Tố.

 

 “Tiền thiếu gia, ba anh và ông tôi đã từng lăn lộn trong chiến hào. Anh cũng biết đấy, trên đầu anh em chúng tôi có chủ trương, chuyện này thực sự không dễ xử lý.”

 

 Tiền Ngạo gật đầu không nói gì, anh chỉ cười đầy ẩn ý, 

 

bàn tay bóp qua lại trên chân một mỹ nữ nhiệt đới xinh đẹp bên cạnh, một bộ dạng của một công tử hào hoa, phóng khoáng.

 

 Hách Tịnh mở miệng giọng đầy chính sách, mỗi từ là không thể tách rời từ làm việc vì lợi ích của nhân dân và vì lợi ích của xã hội, nhưng đôi mắt lại không lừa được người, anh ta chính là muốn cô ở bên cạnh.

 

 Là cựu chiến binh, làm sao Tiền Ngạo lại không nhìn thấy ý đồ của Hách Tịnh. Vừa nói còn tốt, cô vừa đến anh ta liền giở giọng với anh, ỷ vào ba anh ta là người đứng đầu thành phố H nên dám thách thức anh.

 

 Anh không lo lắng thừa mà, cô mà đến nơi nào thì nơi đó chính là một thảm họa…

 

 Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông làm sao mà Nguyên Tố có thể biết được. Cô càng không biết bản thân mình lại trở thành vật đàm phán giữa hai người bọn họ. Rốt cuộc cũng giải quyết xong miếng ánh ngọt trong tay, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, bên tai đột nhiên có tiếng gió.

 

 “Làm gì vậy?”

 

 Nguyên Tố nhíu mày không vui, Hách Tịnh cầm lấy tờ giấy trong tay, nhẹ nhàng lau mặt cho cô trong lúc cô không để ý.

 

 “Cô có dính bánh trên mặt, tôi lau hộ cô.”

 

 Hách Tịnh không giấu giếm ánh mắt của mình, theo ý anh ta, Tiền Ngạo không nói gì có nghĩa là chấp thuận, cô gái xinh đẹp này đã thuộc về anh ta. Người phụ nữ này bề ngoài tuy thuần khiết nhưng lại quyến rũ người ta đến tận xương tủy, trời sinh đã làm cho người ta ngây ngẩn cả người. Nghĩ đến đây thôi là anh ta đã hận không thể vội vàng mang đi nếm thử mùi vị ấy.

 

 Và thật sự anh ta đã làm vậy.

 

 Anh ta xích lại gần cô, khẽ chạm vào bả vai rồi xoa xoa.

 

 Nguyên Tố sửng sốt, cô không ngờ anh ta lại dám động tay động chân ở nơi công cộng như vậy. Trước khi anh ta có động tác tiếp theo, thì cô đã đứng bật dậy như phản xạ có điều kiện, dùng sức đẩy anh ta ra.

 

 Oành  Hách Tịnh bị trượt chân, ngã xuống đất, đập đầu vào viên bi bên cạnh bể bơi. Có thể là do tâm trí ám ảnh quá bất cẩn nên anh ta không ổn định dáng người liền lăn xuống hồ nước suối nóng, một mảnh nhỏ nước hồ bị máu từ trên đầu anh ta nhuộm đỏ.

 

 Sự việc xảy ra quá đột ngột, có vài tiếng la hét của phụ nữ trong đám đông 

 

 Hách Tịnh nhanh chóng bị một tên mặt sẹo đi theo kéo lên, máu trên đầu hòa với nước hồ chảy ra mặt, nhìn có chút sợ hãi. Trong lòng anh ta rất khó chịu, không nói lời nào liền kéo lấy mái tóc dài của Nguyên Tố, dơ tay lên định đánh.

 

 “Cho cô mặt mũi mà cô không biết điềụ”

 

 Nhìn thấy cái tát sắp rơi xuống mặt mình, trong khi cô còn chưa kịp phản ứng, nghĩ rằng mình sẽ không thể tránh khỏi, thì đã thấy cánh tay phải đang giơ lên 

 

của anh ta đã bị ai đó giữ chặt.

 

 Hách Tịnh anh ta luôn kiêu ngạo và độc đoán, làm sao có thể nuốt được nỗi uất hận này. Mấy lần giãy dụa muốn thoát ra, nhưng Tiền Ngạo lại cao hơn anh ta cả nửa cái đầu, cũng to lớn hơn anh ta. Hách Tịnh không nhúc nhích được, càng nghĩ càng tức, mà có tức giận mà không làm được gì.

 

 “Nhị thiếu, ngươi làm vậy là cố ý khiến cho anh em khó xử sao?”

 

 Hách Tịnh có nguồn gốc sâu xa ở thành phố H. Anh ta là một ‘Địa đầu xà 2 ’ điển hình rất nguy hiểm. Với khuôn mặt giống ông nội và cha, nên ngay lúc hắn còn trẻ đã đảm nhận những vị trí quan trọng trong Cục đất đai và tài nguyên của thành phố H. Hắn gần như coi đây là lãnh địa riêng của mình, nên muốn làm việc không thèm để ý trước saụ

 


/501

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status